CẢ THÈM CHÓNG CHÁN, LÀM VIỆC NỬA VỜI - ĐỪNG BAO GIỜ MƠ TỚI HAI CHỮ THÀNH CÔNG
1. Thích học đàn, bằng được đăng ký một khóa, mua đàn các kiểu, đi học được vài buổi thì bỏ cuộc, đàn vứt xó.
2. Thấy mọi người đi tập thể dục, để khỏe hơn, đẹp hơn mình cũng hăng hái đăng ký tập gym, đăng ký được 3 tháng thì tập được đúng 3 ngày.
3. Bạn thấy người ta đi bơi, chụp ảnh đăng video rần rần facebook. Bạn thích lắm, đi bơi vừa khỏe vừa đẹp, bạn cũng hào hứng đi học bơi. Sặc nước 4 hôm vẫn chưa có tiến triển gì, bạn quyết định thôi chả bơi nữa tìm môn khác để học.
4. Bạn biết đọc sách là tốt, một ngày bạn quyết tâm thay đổi cuộc đời bằng việc đọc sách hàng ngày 60p, hăng hái đặt đến cả 4, 5 cuốn sách mà bạn thấy hứng thú nhất. Kết quả là những cuốn ấy vẫn được bạn cất trong tủ mới nguyên.
5. Bạn biết học tiếng Anh là tốt, bạn hào hứng, chuẩn bị sách vở, tài liệu các kiểu tích một đống trong máy tính để tự học. Cuối cùng bạn học được đúng 1 ngày thì nản.
6. Bạn chán công việc đi làm thuê cho người khác, bạn nuôi dưỡng ước mơ làm ông chủ, bạn định tự mở kinh doanh. À kinh doanh mỹ phẩm order. Bạn hào hứng tìm hiểu sản phẩm, tải ảnh ọt các thứ, tự tìm content có sẵn để đăng bán. Được đúng 2 ngày bạn nản. Nhiều thứ lằng nhằng rắc rối quá. Thôi làm thuê tiếp vậy, làm cái này tủn mủn quá mau sau kinh doanh lớn hẳn.
Căn bệnh này thời nào cũng có chứ chẳng phải các bạn trẻ bây giờ…nhưng đúng là căn bệnh này càng ngày càng nặng, và lây lan khắp xã hội từ bao giờ không hay? Mà đáng sợ nhất là chính người mắc thứ bệnh này lại không nhận thức được việc mình đã bị mắc bệnh, và cứ thế cặn bệnh “cả thèm chóng chán, làm việc nửa vời” nó ăn sâu vào tiềm thức, tuy dư, tâm hồn của người bệnh và giết chết con đường sự nghiệp, cuộc sống hạnh phúc mà đáng nhẽ họ được hưởng sau này.
Và cứ thế các bạn cả thèm chóng chán, làm cho chính cuộc sống của các bạn trở nên “dang dở”.
Vần đề chính ở đây là bạn vẫn đang quá cảm xúc, và quá thiếu kiên nhãn. Bạn chỉ thích cái cảm giác của kẻ thắng cuộc đứng trên đài vinh quang, nhưng lại từ chối tất cả các thời gian rèn luyện, mồ hôi và nước mắt để đạt cái vinh quang ấy.
Bạn muốn được đánh đàn trên bục dưới con mắt ghen tị và trầm trồ của biết bao người nhưng lại lười và không muốn mất thời gian. Bạn muốn được đẹp được khỏe nhưng lại không muốn dậy sớm, không muốn chịu đau ở phòng tập. Bạn thích được bơi, thả hồn vào nước nhưng vài ba cái sặc nước khiến bạn bỏ cuộc….Cái tư duy muốn đạt được mọi thứ, muốn hoàn thành mọi mục tiêu đề ra nhưng chỉ bận rộn mỗi ngày để theo đuổi kết quả chứ không chú trọng quá trình, kết quả thì bạn cứ mãi dở dang như vậy mà thôi.
Trong cuộc sống nếu bạn cứ nửa vời thì cuộc sống lại đối xử nửa vời với bạn, thế thôi.
Phải nhớ:
Đằng sau thành công bao giờ cũng là mồ hôi và nước mắt thậm chí phải trả giá bằng máu.
Cuộc đời này chẳng ai tự nhiên đem thành công đến để vào lòng bàn tay bạn. Chỉ có bạn mới có thể tự gặt hái được thành công cho chính mình. Và để làm được điều đó xin bạn hãy đừng “cả thèm chóng chán nữa”, hãy biết hy sinh và phải rèn luyện cảm xúc kiên trì.
Có mộ câu nói: Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền. Nếu bạn quyết tâm làm, kiên nhẫn chờ đợi kết quả và nỗ lực hết mình, cứ từng bước theo kế hoạch đã đề ra thì con đường bạn đi được sẽ xa hơn và thành công hơn.
Có mộ câu nói: Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền. Nếu bạn quyết tâm làm, kiên nhẫn chờ đợi kết quả và nỗ lực hết mình, cứ từng bước theo kế hoạch đã đề ra thì con đường bạn đi được sẽ xa hơn và thành công hơn.
(Tham khảo Trí thức trẻ)
Post a Comment